![]() Anh minh hoạ Hướng dương ngược nắng21:4:19 - 5/12/2024 Có những ngày giữa dòng đời vội vã, tôi chợt nhớ đến những cánh đồng hướng dương vàng rực trải dài trong ánh nắng buổi chiều tà. Những đóa hoa, dù chỉ là một cảnh sắc tự nhiên, lại chất chứa sức sống mãnh liệt, như lời hứa âm thầm của chúng với đất trời rằng sẽ luôn hướng về ánh sáng, bất chấp bao trở ngại, như một phần ký ức gắn liền với tuổi trẻ của tôi. Quãng thời gian đó, tôi cũng từng như một bông hướng dương nhỏ giữa đời mênh mông, học cách tự mình vượt qua bao nhiêu cơn bão lòng để tìm về ánh sáng. Hành trình ấy, có những người đồng hành và cũng có những nỗi cô đơn không tên, nhưng tất cả đều làm nên sức mạnh trong tôi. Tôi nhớ những ngày tháng khó khăn, đầy áp lực và mệt mỏi, nơi không phải lúc nào những nỗ lực cũng được đền đáp. Những bước đi ấy, dù đôi khi chênh vênh, lại luôn có trong tôi hình ảnh những cánh hoa kiên cường, như một nhắc nhở thầm lặng rằng: dù con đường có lắm gai, hãy cứ tiếp tục, như những đóa hướng dương không ngừng vươn lên. Chính sự kiên trì ấy đã giúp tôi nhận ra rằng, không có thử thách nào quá khó để vượt qua khi trong lòng còn niềm tin. Tôi học cách tự nhủ rằng, mỗi lần thất bại là một lần tôi học cách mạnh mẽ hơn, biết trân trọng từng tia nắng dù nhỏ bé. Hành trình tuổi trẻ ấy không chỉ là hành trình của riêng tôi, mà còn là câu chuyện của những người bạn thầm lặng kề bên. Có những buổi chiều cuối năm, khi lòng người như lắng lại giữa sắc trời chạng vạng, chúng tôi từng ngồi bên nhau, chia sẻ những câu chuyện ngây ngô, những hoài bão chưa thành. Kỷ niệm ngày đó, dù chỉ là những khoảnh khắc đơn sơ, đã thắp lên trong tôi một cảm giác ấm áp và bình yên, giống như khi nhìn thấy ánh nắng cuối ngày rọi lên cánh hoa vàng, tạo nên sắc rực rỡ giữa bầu trời nhạt dần. Chính họ, những người đã từng đồng hành, khiến tôi nhận ra rằng hành trình ấy, dù đầy chông gai, vẫn đáng giá khi có những người sẻ chia, cùng nhau vững vàng qua bao mùa nắng mưa. Nhưng cũng có những lần, khi chẳng ai cạnh bên, tôi cảm thấy bản thân yếu đuối và cô đơn vô cùng, như một đóa hoa nhỏ bấp bênh giữa màn đêm. Đó là những lần tôi học cách đối diện với sự yếu lòng của mình, học cách chấp nhận những tổn thương, nhưng đồng thời cũng là lúc tôi khám phá ra sự mạnh mẽ thực sự chính là từ trong lòng mình. Tôi hiểu rằng, không phải lúc nào can đảm cũng là để chiến thắng, mà đôi khi chỉ đơn giản là sống trọn vẹn với bản thân, không ngừng trưởng thành, không ngừng tìm kiếm điều đẹp đẽ. Trong ký ức của tôi, không chỉ có nắng, mà còn có những cơn mưa đầu đông lạnh giá. Những cơn mưa ấy, như từng giọt nước mắt của tôi đã rơi xuống khi cảm thấy lạc lối. Nhưng cũng nhờ những giọt nước ấy, tôi học cách thanh thản đón nhận và yêu thương chính mình. Như những bông hướng dương cần mưa để lớn lên, tôi nhận ra rằng sự yếu đuối là điều không thể thiếu trong hành trình của mỗi người. Có một ngày, khi lang thang giữa cơn mưa phùn buổi sáng, lòng tôi bỗng thấy nhẹ nhõm và an yên. Mưa không còn là nỗi buồn, mà là sự tươi mới, là những tia nắng nhỏ rọi vào tâm hồn, làm dịu đi những tổn thương. Tôi chợt nhận ra rằng chính những lần gặp khó khăn đã giúp tôi tìm thấy giá trị thực sự của cuộc sống, giúp tôi trở nên mạnh mẽ hơn, tự tạo ánh sáng trong lòng mình, như một đóa hướng dương vẫn rực rỡ sau mỗi cơn mưa. Khi nhìn lại quãng đường đã qua, tôi nhận ra rằng cuộc sống này, dù có khó khăn và không ít lần tôi yếu đuối, vẫn luôn đẹp đẽ. Những bông hoa hướng dương ngược nắng đã trở thành biểu tượng trong tôi, là nguồn cảm hứng để tôi bước tiếp, là bài học về sự kiên trì và lòng tin vào bản thân. Đứng giữa đời, dù đôi khi chông gai vẫn vây quanh, tôi tự hỏi liệu mình đã đủ mạnh mẽ như những bông hoa ấy hay chưa. Và tôi hiểu rằng, mạnh mẽ không phải là sự hoàn hảo, mà là khi chúng ta biết chấp nhận chính mình, biết đứng dậy từ những vấp ngã, và biết sống thật với cảm xúc. Những lần nhớ về hình ảnh của những đóa hoa ấy, tôi thấy lòng mình vững vàng hơn, thấy mình đủ can đảm để tiếp tục, dù có phải ngược nắng. Mỗi khi nhớ về quá khứ, về những ngày tháng dường như mịt mù, tôi lại thấy lòng mình như được tiếp thêm sức mạnh, như ánh sáng le lói từ bên trong làm ấm trái tim. Cuộc sống có thể đưa tôi đến những nơi xa lạ, đối diện với những điều khó khăn, nhưng với lòng kiên định và niềm tin vào bản thân, tôi biết mình sẽ tiếp tục đứng vững, sẽ mãi là đóa hướng dương ngược nắng, tự tạo ánh sáng và niềm tin từ chính tâm hồn mình. Bắt đầu từ ngày 7-9-2020, Báo Bình Phước online mở Chuyên mục “Điều giản dị”. Đây sẽ là “sân chơi” mới cho tất cả độc giả trên mọi miền đất nước với những góc nhìn dung dị nhưng giàu ý nghĩa xã hội, được nhiều người đồng cảm và mang đúng tiêu chí của chuyên mục là “điều giản dị”. Bài viết gửi về: baoindientu.thoisu@gmail.com; ĐT: 0888.654.509. Tòa soạn sẽ trả nhuận bút cho tác giả có bài viết được đăng theo quy định. Chi tiết xem tại đây BBT |
