Thứ 3, 04/11/2025 14:12:39 GMT+7
Bình Phước, 30°C/27°C - 33°C
aA

ÔN CỐ TRI TÂN 14:16, 31/12/2015 GMT+7

“Quýt làm cam chịu”

Thứ 5, 31/12/2015 | 14:16:00 508 lượt xem
BP - Theo Bách khoa toàn thư, cùng với các ngọn núi Ngũ Đài Sơn thuộc tỉnh Sơn Tây, Nga Mi Sơn thuộc tỉnh Tứ Xuyên và Phổ Đà Sơn thuộc tỉnh Triết Giang, Cửu Hoa Sơn là một trong 4 ngọn núi linh thiêng của đạo Phật ở Trung Quốc. 4 ngọn núi này thường được nhắc đến với cái tên “Tứ đại Phật giáo danh sơn”. Cửu Hoa Sơn nằm phía đông nam của phố Trì Châu thuộc tỉnh An Huy, Trung Quốc. Đây là ngọn núi nổi tiếng vì có phong cảnh đẹp và những ngôi đền cổ.

Theo tác giả Quảng Hoa thì vào thời nhà Đường, trụ trì ngôi chùa trên Cửu Hoa Sơn là hòa thượng Đại Hưng. Ông là người độ lượng và từ bi. Cuộc đời ông đã trải qua nhiều gian khổ, tủi nhục nhưng rất thành tâm trong tu Phật. Câu chuyện sau đây nói đến cái nhẫn phi thường của ông.

Chuyện kể rằng, tại chân núi Cửu Hoa, có một gia đình rất giàu có. Họ có một người con gái tên Tiểu Hội, cô có hôn ước với người con trai của một gia đình giàu có khác trong vùng. Ba năm trước khi chọn ngày hôn lễ, Tiểu Hội đã sinh một bé trai. Gia đình cô ta điên đảo lo sợ và thất vọng. Họ bắt cô phải khai ra sự thật. Cuối cùng, Tiểu Hội đã nói với gia đình “Có một lần tôi đi chùa cúng phật tại núi Cửu Hoa và bị hòa thượng Đại Hưng hãm hiếp. Sau đó, tôi mang thai bé trai này”. Cha cô ta tức giận. Ông đem gia nhân đến núi Cửu Hoa làm náo động cả ngôi chùa. Ông và gia nhân đánh đập, chửi bới, nguyền rủa hòa thượng Đại Hưng về những tội ác đã làm. Cuối cùng, ông ném thằng bé này cho hòa thượng Đại Hưng và bắt phải nuôi dưỡng nó. Hòa thượng Đại Hưng lặng lẽ nhận đứa bé và nói khẽ “A di đà phật!”.

Từ đó danh tiếng của hòa thượng sụp đổ hoàn toàn. Ông đã từng là một vị hòa thượng rất được kính nể nhưng bây giờ đã bị nguyền rủa là một hòa thượng hiếp dâm phụ nữ. Nơi nào ông đến, đều bị thiên hạ khinh khi cười cợt, phỉ báng nhưng ông không để ý đến. Hằng ngày, ông xuống núi xin bố thí để mua sữa nuôi đứa bé. Với sự dưỡng dục chu đáo của ông, đứa trẻ lớn nhanh, khỏe mạnh, thông minh.

Ba năm sau, tuy rằng cô bị hãm hiếp nhưng ngày lễ cưới không thay đổi. Trong đêm tân hôn, người chồng muốn biết sự thật xuất xứ của đứa bé đó, cô ta vừa khóc vừa nói tất cả sự việc. Ngay sáng hôm sau, người chồng nói sự thật với gia đình của anh ta là hai người đã lén lút gặp nhau và đó cũng là lý do tại sao Tiểu Hội đã mang thai và sinh ra đứa bé ba năm qua. Và đó cũng là lý do tại sao anh ta khăng khăng muốn đám cưới với Tiểu Hội dù rằng cô không còn trong trắng. Vì muốn giữ danh tiếng cho chồng tương lai, Tiểu Hội đã đổ tội cho hòa thượng Đại Hưng.

Ba ngày sau hôn lễ, Tiểu Hội về thăm gia đình theo phong tục của người Trung Hoa. Cô đã nói với cha mẹ về sự thật đó. Gia đình cô vô cùng kinh ngạc, nhất là đứa con của cô ta. Họ rất hối hận vì đã làm điều sai trái đối với vị hòa thượng và đã bỏ bê cháu của họ trong ba năm qua.

Hai gia đình gấp rút tới chùa. Họ quỳ trước mặt hòa thượng Đại Hưng và thành tâm xin lỗi, mong xin lại đứa cháu. Hòa thượng đã nuôi được một đứa bé khỏe mạnh và luôn có nụ cười trên môi. Hòa Thượng với dáng bình yên, thanh thản như chưa từng xảy ra chuyện gì, ông bế đứa bé trả lại cho Tiểu Hội một cách trang trọng và nói với họ “Đem đứa bé này về! A di đà phật!”. Ông chắp hai tay trước ngực để ra dấu tạm biệt họ và thản nhiên trở vào phòng thiền định. Kể từ đó trở đi, tất cả hòa thượng trong chùa và mọi người càng kính trọng hòa thượng Đại Hưng hơn nữa.

Lời bàn:

Theo cách phát âm của người Trung Quốc, từ “nhân” có cùng âm với từ “nhẫn”. Vậy điểm khác nhau của hai từ này là gì?. Theo lý giải của Khổng Tử thì: “khắc kỷ phục lễ vi nhân” (tức là có thể theo “lễ” thì là nhân. Ý của câu này là một người nếu muốn trở thành người hành xử theo “lễ” thì phải thường xuyên kiềm chế bản thân, kiềm chế lời nói và hành vi, khiến cho lời nói và hành vi của mình phù hợp với yêu cầu của “lễ”. Đây là một việc rất khó, vì trên đời này khó khăn nhất là chiến thắng bản thân mình chứ không phải chiến thắng người khác. Bởi lẽ đã là người sinh ra trên cõi đời này thì ai cũng có thất tình lục dục. Thất tình theo Nho gia là hỉ, nộ, ai, cụ, ái, ác, dục. Thất tình theo Phật giáo là: hỉ, nộ, ưu, cụ, ái, tăng, dục.

Chu Thành Vương thời nhà Chu ở Trung Quốc cổ đại có khuyên bảo quân rằng: “Tất hữu nhẫn, kỳ nãi hữu tể; hữu dung, đức nãi đại”. Câu này có nghĩa là nhất định phải nhẫn nhịn mới có thể thành công, có thể khoan dung với người thì đạo đức tu dưỡng mới nâng cao lên. Và Khổng Tử cũng đã từng khẳng định rằng: “tiểu bất nhẫn, tắc loạn đại mưu”, nghĩa là nếu không nhịn được điều nhỏ nhặt, sẽ làm hỏng chuyện đại sự. Hay “quân tử vô sở tranh” có nghĩa là người quân tử không cần phải tranh gì cả. Thế mới hay rằng, nhẫn là bài học cần thiết cho mỗi người. Vì từ nhẫn mà người ta có thể tinh lọc nhân tâm, hóa giải xung đột. Khoan dung, độ lượng trong cuộc sống là một loại biểu hiện của “nhẫn”. Có thể nhẫn mới có thể thành tựu việc lớn, hóa giải sự thù hận. Tiếc rằng hậu thế thời nay không phải ai ai cũng hiểu và làm được như lời người xưa. Chính vì thế mà ở đâu đó có không ít thanh niên chỉ cần một ánh mắt không thiện chí - “nhìn đểu”, là đã có thể xảy ra chuyện dẫn đến kẻ vào tù, người mất mạng.

ND

  • Từ khóa
109745

Ý kiến ()

0 / 500 ký tự
Đang tải dữ liệu
Năm 2023 Bình Phước đứng thứ bao nhiêu xếp hạng chuyển đổi số cấp tỉnh, thành cả nước?