Hôm tôi về, mẹ làm như không biết gì về việc tôi chơi game. Mẹ hỏi về việc học tập, tôi đã nói dối mẹ. Mẹ biết tôi nói dối, hai hàng nước mắt mẹ tự nhiên chảy ra. Một hôm tôi đang ngồi say mê chơi game thì bỗng nghe tiếng quát tháo của bà chủ quán internet: “Chị mua ve chai kia! Tại sao chị lại ăn cắp tiền của tôi?”. Mọi người bu đen bu đỏ, nhao nhao: “Đưa chị ta lên công an phường! Cái ngữ đó nếu không bắt thì chị ta còn ăn cắp nữa”. Tôi cũng có mặt đứng xem ở đó, bà chủ quán giật chiếc khăn che mặt của người mua ve chai ra. Tôi chết đứng: “Mẹ! Đúng mẹ rồi”. Tôi nhảy bổ đến bên mẹ. “Đây là mẹ của cậu à? Tại sao mẹ cậu đi mua ve chai kiếm từng đồng bạc, thậm chí còn ăn cắp, ăn trộm để về nuôi cậu ăn học, vậy mà cậu chơi game ngày này qua tháng khác, cậu không thấy xấu hổ sao?”. Tôi khóc tức tưởi: “Tại con nên mẹ mới ra nông nỗi này”. Bác công an đến đưa mẹ đi tôi ân hận vô cùng. Đôi mắt mẹ đỏ hoe ngoảnh lại nói với tôi bằng giọng nghẹn ngào: “Mẹ không phải là người ăn cắp, con hãy tin mẹ. Nhớ ráng học cho nên người”. Từ đó tôi bỏ hẳn thú chơi game và tu chí học hành. Ngày tôi đậu đại học mẹ mừng lắm, làm một mâm cơm thân mật, mời bạn bè đến dự. Trong số những người khách mời tôi thấy có mặt bà chủ quán internet và bác công an hôm đưa mẹ đi. Mẹ giới thiệu: Đây là hai người bạn thân của mẹ từ hồi còn học phổ thông đấy con ạ! Mẹ khuyên bảo chắc gì con đã nghe, nên hôm đó mẹ đã phải dựng câu chuyện “khổ nhục kế”.
Thì ra mẹ phải chịu “khổ nhục” như vậy để con có tương lai tươi sáng như hôm nay. Con biết ơn mẹ lắm!
Võ Hoàng Nam

Câu lạc bộ thơ tỉnh Bình Phước phấn đấu có 5 tác phẩm phổ nhạc
Chủ tịch nước Lương Cường: Với bộ máy hành chính mới, Hà Nội cần tiên phong đổi mới tư duy quản lý
Toàn văn phát biểu của Tổng Bí thư Tô Lâm với nhân dân TPHCM và thông điệp gửi nhân dân cả nước
Lãnh đạo Đảng, Nhà nước dự Lễ công bố các nghị quyết, quyết định sáp nhập đơn vị hành chính
Sổ bảo hiểm xã hội điện tử được cấp chậm nhất là ngày 1-1-2026