Thứ 2, 20/05/2024 05:20:16 GMT+7
Bình Phước, 30°C/27°C - 33°C
aA

Văn hóa 09:15, 19/06/2023 GMT+7

CHÀO NHÉ YÊU THƯƠNG!

Ngọt lành món canh mẹ nấu

Thu Đình
Thứ 2, 19/06/2023 | 09:15:15 5,245 lượt xem
BPO - Mẹ vẫn thường nói mướp là loại cây ưa nước, ưa ẩm, nếu trồng ở bờ ao thì hợp nhất. Từ khi tôi còn bé xíu, hè nào mẹ cũng trồng mấy bụi mướp hương trên bờ ao rồi lấy tre gác làm giàn.

Khi mẹ mới tra hạt mướp xuống, sớm nào tôi cũng lon ton chạy ra ngó nghiêng xem cây đã nảy mầm chưa. Ngày tôi nhận ra sự hiện diện của những cây mướp nhỏ xíu, hấp háy mầm lá xanh non tôi đã nhảy cẫng lên, ríu rít khoe với mẹ. Và rồi như có thêm động lực, ngày ngày tôi chăm chỉ tưới nước, bắt sâu, chăm sóc giàn mướp chẳng khác nào quan tâm một người bạn thân thiết.

Chẳng bao lâu, từ những bông hoa mướp vàng ươm đã bắt đầu nhú ra những quả mướp non mũm mĩm. Nhìn giàn mướp, ba kể ra rất nhiều món ngon nào canh mướp nấu mồng tơi, rau đay; mướp nấu với lạc, tôm hay mướp non xào lòng gà… Nhưng ngon nhất vẫn là canh mướp nấu với cua đồng. Mới chỉ nghe thôi, tôi đã thèm thuồng.

Những cơn mưa mùa hè càng “tiếp sức” cho những quả mướp hương rủ nhau lớn nhanh như thổi. Sáng mẹ dậy khi trời còn sớm. Tôi cũng theo mẹ thức dậy. Những quả mướp hương dài ngang cánh tay người lớn, được mẹ nhẹ nhàng dùng dao cau cắt cuống và để gọn trong rổ. Cứ thế, gần hai chục quả mướp lứa đầu mùa đã bắt đầu theo mẹ ra chợ. Mẹ dự định bán được rổ mướp sẽ mua cá, thịt, cải thiện bữa ăn cho anh em tôi.

Có những ngày ba đi làm đồng, tôi năn nỉ đi theo. Bởi tôi đang háo hức được bắt cua đồng về cho mẹ nấu canh. Món canh mướp cua đồng ngày hè đưa cơm không kém món cá khô ngày đông tôi từng được ăn. Vì vậy, tôi đã chuẩn bị cái giỏ, cột dây chuối ngang bụng. Rồi trong dáng vẻ nhỏ thó, chân đất, đầu trần, tôi theo ba ra đồng như một nông dân thực thụ.

Đồng làng ngày ấy cua nhiều vô kể. Sau mùa gặt, mưa xuống, thêm nắng nồng, cua sinh sôi nhiều. Nhìn ba bắt những con cua đồng càng to, đen bóng, béo ngậy bỏ vào trong giỏ, tôi vô cùng khâm phục. Có những con cua nằm sâu trong hang và đóng kín cửa bằng lớp bùn non, ba bảo tôi cho tay vào bắt. Cảm giác sờ sợ ban đầu dần hết, thay vào đó là sự thích thú, hãnh diện khi những con cua đã nằm gọn trong tay mình.

Tôi xách giỏ cua đầy ứ, lòng hân hoan một niềm vui khó tả. Mẹ rửa sạch cua, gỡ gạch rồi bỏ vào cái chén. Ba phụ mẹ lấy cối đá nhỏ, đổ cua vào giã nhuyễn. Trước khi giã, ba thêm chút muối, vì như thế khi nấu, gạch và thịt cua sẽ nổi lên nhiều hơn. Muốn canh ngon thì nước lọc cua cũng phải ngon. Ngon nhất vẫn là nước mưa đầu mùa. Thế là tôi lon ton ra bể múc ca nước mưa trong vắt, mát lịm cho ba lọc cua. Mẹ gọt mướp. Mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng.

Mẹ bắc nồi nước cua lên bếp, để lửa củi cháy liu riu. Nước từ từ sôi. Màu vàng đậm của thịt và gạch cua nổi lên nhìn rất hấp dẫn. Mẹ cho mướp vào, tiếp tục nấu sôi đến khi mướp vừa chín. Thêm vài cọng rau thơm hái từ ngoài vườn cắt nhỏ, bỏ vào nồi và nêm thêm ít gia vị rồi bắc xuống. Mùi mướp thơm nức thoảng bay khắp từ chái bếp lên nhà khiến tôi thèm được ăn cơm. Dọn cơm, tôi còn chuẩn bị sẵn chén cà muối trường để ăn với canh cua nấu mướp.

Món canh cua nấu mướp là món quà kỷ niệm mà tôi nhớ mãi. Bởi đó là tình yêu của mẹ; là không khí gia đình ấm áp, vui vầy.

Giờ ở thành phố, muốn ăn canh mướp nấu cua thì chỉ cần chợ mua về nấu. Song chén canh tự nấu, dẫu ngon nhưng vẫn không có được hương vị ngọt lành, yêu thương như chén canh của mẹ. Tôi chợt nhớ quay quắt hương vị quê hương, nhớ bữa cơm nhà, nhớ mẹ và muốn được trở về...

  • Từ khóa
170470

Ý kiến ()

0 / 500 ký tự
Đang tải dữ liệu